12 Năm ròng chỉ duy nhất tại Bồ Đề Đạo Tràng… Đôi khi chỉ một chuyến đi, bạn sẽ có những chuyển biến rất kinh ngạc về tâm trí và ý thức. Đặc biệt, khi vùng đất ấy mang đầy năng lượng của sự chuyển đổi - đất thiêng Bồ Đề Đạo Tràng!
Tôi nghĩ, khi bạn khao khát đủ lớn, suy nghĩ đã thấu đáo thì việc gì bạn cũng có thể hành động.
Không biết tại sao, từ khi còn là cậu bé 10 tuổi tôi đã cảm thấy cuộc đời rất vô thường. Vô thường đến mức cuộc sống không có ý nghĩa. Tôi luôn đau đáu câu hỏi: Sống để làm gì? Nhìn đâu cũng thấy tàn phai, nhìn đâu cũng thấy sự lụi tàn. Nhận ra thời gian là minh chứng vô thường cho mọi thứ trong đời này. Lúc đó, tôi cảm thấy tốt đời đẹp đạo để có thể đi xuất gia.
Trãi qua nhiều chứng kiến cuộc sống, tôi thấy cuộc đời thật đẹp, hoa nở hoa tàn đều tràn đầy ý vị. Một chiếc lá rơi cũng ẩn tàng bao nhiêu sự sống.
Đến bây giờ, trải qua nhiều hành trình du lịch quốc tế, nhiều chặng đường hành hương, chứng kiến bao cảnh mĩ vị, đi qua một chút đoạn trường nhân thế, thỉnh thoảng tôi vẫn hỏi “Chúng ta sống vì điều gì” và luôn luôn câu trả lời: Chúng ta sống vì đơn giản là sống. Sẽ có lúc sống rất hăng say hoành tráng, sẽ có lúc lầm lũi đau thương, nhưng vẫn sẽ sống vì chính sự sống. Chúng ta sống để nếm trải mọi lẽ vô thường của sự sống. Vẫn sẽ sống vì để biết mình là ai, rồi trở thành ai.
Vì như thế, tôi muốn một lần đồng hành cùng nhiều người, cùng nhau được đi trên con đường của Thế Tôn, được sống trong hình tướng của người xuất gia, được giúp quý phật tử gieo duyên trên mảnh đất tâm thức của mình ở những kiếp sau, cũng ngộ lẽ vô thường mà tìm cầu con đường tu tập. Một lần, một khoảng thời gian tuy ngắn ngủi, nhưng tôi thật sự trân trọng hành trình này.
Người đến, người đi tôi điều trân quý trong cõi tạm này, nhưng tôi chợt nhận ra thứ chúng ta trãi nghiệm chỉ là hình thức, nhưng thứ còn giữ lại trong tâm thức chỉ có tâm hồn.
Được làm con của Thế Tôn, đi trên con đường ngài từng đi qua, đi nhiều lần nhưng tôi chưa bao giờ thấy chán, vì tôi được đồng hành, được đưa những người con khác đến với cuộc sống xa lạ, nhưng đâu đó từ những đời kiếp trước họ đã đi qua. Mà nhiều người trong đoàn cứ vi vu rằng "Đủ duyên mới được đến Ấn Độ, là con của Thế Tôn thì phải trở về lại quê hương sinh ra mình"
Khi làm lễ tại cây bồ đề mà Thái tử Tất Đạt Đa ngồi thiền 49 ngày, nhắm mắt, tôi cảm nhận nguồn năng lượng đặc biệt từ vùng đất linh thiêng ấy. Tôi thấy bên trong mình đổi thay, lòng tôi trải qua các trạng thái từ nhẹ nhõm đến buông bỏ và hoan hỉ. Thỉnh thoảng, dưới gốc cây bồ đề rợp bóng mát ấy, người ta có thể nghe một tiếng rơi rất mỏng.
Một chiếc lá bồ đề rời cây đậu xuống bên cạnh bạn, như một thứ nhân duyên không thể lý giải.
Mỗi người một hạnh nguyện, một hành trình trong cuộc đời khác nhau. Dù vậy, vẫn giống nhau ở tâm mong cầu thoát khổ, muốn học hạnh của Thế Tôn. Thế nên, chúng ta vẫn cứ đi tiếp thôi, đi để hành trình của mình trọn vẹn hơn.
Cùng Thầy Thích Thiện Đức và công ty Du Lịch Hoa Sen cùng du lịch hành hương đến đất nước Phật Giáo Ấn Độ tại:
https://hanhhuonghoasen.com.vn/hanh-huong-an-do-nepal
"Thích Thiện Đức"
Du Lịch Hoa Sen